(Con này gọi là "Ếch kỳ diệu") |
Hắn vừa nói vừa cởi cúc áo, nước da oánh
nhuận như ngọc lộ ra trước mắt Trương Cảnh Ngôn.
Hứa Kính Ưu kéo một bàn tay anh đặt lên,
lập tức anh như bị điện giật.
Không thể không nói là xúc cảm dưới ngón
tay thực sự tốt lắm, tốt đến nỗi nếu người anh đang sờ chẳng phải đàn ông, thậm
chí chỉ cần không phải là Hứa Kính Ưu, thì nói không chừng anh có thể trong lúc
không kìm chế được mà làm ra cái chuyện để mình ân hận suốt đời.
Đương nhiên sau đó anh biết, nếu mình
không làm thì kết quả càng thêm bi đát. Nhưng lúc này Trương Cảnh Ngôn kiên định
rút tay lại, rồi mới thành khẩn giáo dục lại hắn.
"Tiểu Ưu, con biết ta là đàn ông
chứ?"
Hứa Kính Ưu sờ sờ bộ ngực bằng phẳng của
anh, "Biết chứ."
Trương Cảnh Ngôn cứ bỏ quên hành vi sỗ
sàng của hắn, "Khụ khụ... Vậy con biết việc mà đàn ông với đàn ông không
thể làm không?"
Hứa Kính Ưu nhìn, ánh mắt dần trở nên
tàn độc u ám.
"Ông không muốn làm với tôi chứ
gì... Vậy ông muốn làm với ai? Viên Bội Bội? Trần Khải Minh? Hay là cái vị tiểu
thư họ Ngụy mà ông vẫn hay gặp gần đây?"
Tay hắn chuyển qua ngực Trương Cảnh
Ngôn, "Hay là... Cái gã sớm chiều ở bên ông - Tiết Minh?"
Roẹt một tiếng, y phục của Trương Cảnh
Ngôn đã bị xé rách, khuy áo bay ra rơi đầy trên đất.
"Lần trước thấy hắn ôm anh đang
say, tôi chỉ muốn băm chặt cánh tay hắn thôi."
Tay hắn di chuyển trên vùng ngực trần của
anh, mang theo ánh mắt cuồng nhiệt tựa hồ chẳng muốn buông tha một tấc nào,
tham lam dò xét lãnh địa của mình.
Ánh mắt như ác lang làm cho lưng Trương
Cảnh Ngôn phát lạnh, trong lòng có dự cảm chẳng lành.
"Chấn Vũ... Sờ ông thật thoải
mái..."
Sờ mày còn thoải mái hơn đấy, sao mày
không tự sờ mình đi?
Dần dần cảm thấy chỉ sờ thôi là không đủ,
Hứa Kính Ưu há mồm ngậm lấy hạt đậu đỏ trước ngực anh, cảm giác ẩm ướt làm anh
giãy dụa, Hứa Kính Ưu không kiên nhẫn cau mày, bất mãn trừng anh một cái.
Sóng mắt lưu chuyển, câu hồn đoạt phách.
Nhưng Trương Cảnh Ngôn chẳng có tâm tư
mà nhìn mỹ nhân trước mắt đẹp đến nhường nào, anh chỉ biết cứ tiếp tục như thế
thì mình sẽ bị xẻ thịt lột da, bị người ta ăn đến cái xương cũng chẳng còn.
Không biết thằng nhãi này có quái lực
này đâu ra, theo lý mà nói thì thân thể của anh bây giờ cũng đủ cường tráng,
nhưng vẫn không thề nào thoát được.
Đáng ra hồi trước không nên cho hắn đi học
võ với vẽ gì cả, học được cái gì là áp dụng hết lên người anh rồi!
Trương Cảnh Ngôn mệt mỏi thở hồng hộc, Hứa
Kính Ưu cũng chẳng hài lòng.
Rút dây lưng bên hông Trương Cảnh Ngôn
ra trói hai tay anh lại, Trương Cảnh Ngôn muốn chửi ầm lên, nhưng lập tức lại bị
môi của hắn chặn lại.
Hứa Kính Ưu vẫn duy trì tư thế hôn anh
như vậy đem anh từ chỗ ngồi ôm lên phòng ngủ.
Bị đặt lên giường, mọi thứ trên người
Trương Cảnh Ngôn rất nhanh bị cởi ra.
Toàn thân trần trùng trục làm mặt anh đỏ
bừng, căm hận nhìn người phía trên.
Hứa Kính Ưu sải bước ngồi trên người
anh, cởi bỏ y phục.
Khi mảnh vải cuối cùng trên người anh được
lột bỏ, Trương Cảnh Ngôn mở to mắt.
Thân thể trần trụi trước mặt vô cùng mỹ
lệ, cơ bắp đẹp phân bổ đều trên người, nước da trắng như tuyết như được phủ sa
tanh.
Ngay cả bộ phận sinh dục giữa hai chân
cũng vô cùng thẳng tắp dễ nhìn, kích cỡ kia cũng đủ khiến cho mọi người đàn ông
thỏa mãn tự hào.
Sắc mặt Trương Cảnh Ngôn tái nhợt, vật
kia liền chĩa thẳng về phía anh, bộ dạng phấn khởi vừa nhìn là biết.
Hứa Kính Ưu trên mặt phủ đầy mây hồng,
cúi người liếm đùa trên cổ anh, hạ thân nhẹ nhàng cò cọ trên người anh.
Trương Cảnh Ngôn rõ ràng cảm thấy nhiệt
độ của vật ấy, không dám nhúc nhích mảy may.
Hơi thở nơi cổ nóng cháy khác thường,
Trương Cảnh Ngôn còn muốn nỗ lực thuyết phục hắn.
"Không được, chúng ta không thể làm
như thế..."
Hứa Kính Ưu không hài lòng mà cấu hạt đậu
nhỏ trên bộ ngực sưng đỏ của anh, đồng thời dùng sức cắn bên kia một cái,
Trương Cảnh Ngôn không nhịn được mà kêu lên.
Hứa Kính Ưu khẽ run rẩy, thứ nóng rực
bên hông anh lại lớn thêm, bàn tay vốn đang vuốt bắp đùi anh đã trượt vào trong,
vỗ về chơi đùa nơi cửa vào.
"Lần trước ông uống say cũng giống
thế này, đáng yêu đến nỗi khiến tôi muốn nuốt trọn..."
Một ngón tay tiến vào, toàn thân Trương
Cảnh Ngôn cứng đờ.
"Bên
trong ông nóng quá..."
Hắn
không đợi nổi lại thêm một ngón tay nữa, "Làm sao đây? Hình như tôi không
nhịn được nữa rồi..."
Mắt
Hứa Kính Ưu đỏ lên, phân thân căng cứng làm hắn đau đớn.
Trương
Cảnh Ngôn muốn lui về phía sau lại bị nâng thắt lưng, ngón tay rút ra khỏi hậu
môn, sau đó hai chân bị giơ lên, mông bị ép đẩy ra ngoài.
Sau
đó, một đợt đau nhức vì bị xé rách kéo tới ─
như con cặk
Trả lờiXóa