Khi hai bên tiếp tục giằng co, Rừng Già Sâu Thẳm đã
thay đổi chiến thuật. Khoảng mười Nhân Ngư đã chuyển lên tuyến đầu, Tiễn Vũ ba
đầu xé màn đêm lao thẳng vào trận doanh của Liên Quân.
Pratt của nhóm Thiếu Tướng chỉ chống đỡ nổi đợt tấn
công đầu tiên, đến đợt thứ hai thì miễn cưỡng phòng ngự được. Quân Nhân Ngư của
Liên Quân chưa kịp tiến lên phía trước thì đợt Tiễn Vũ ba đầu đã đập vào Pratt.
Dù trận địa phòng ngự có vững chắc hơn nữa thì cũng không thể nào chịu được sự
công kích xuyên tới lặp đi lặp lại nhiều lần như thế này. Hai vị Trung tướng bị
thương do trúng tên, sĩ quan phụ tá gian nan đưa họ trở về từ trận mưa tên công
kích đó. Nhân Ngư quân muốn tiến lên bổ sung vào hàng phòng vệ nhưng bị tiễn
trận bức đến nỗi chỉ có thể mở ra phòng ngự chứ không có cách nào tiến về phía
trước.
Counvenli đang chỉ huy thuộc hạ duy trì trận hình
thì bỗng nhiên Hitcock phóng xuất ra vô số Speed đánh úp về phía Counvenli. Tất
cả mọi người đều sững sờ trước hành động đó, thế nhưng chỉ nháy mắt sau họ liền
hiểu ra, Hitcock chỉ muốn công kích con Snake xém chút nữa thì quấn lên
Couvenli mà thôi. Counvenli quay về phía đối phương giơ ngón tay cái nói một
tiếng “Cảm tạ!”, rồi lại lập tức liền sợ hãi nói, “Cẩn thận!”
Một mũi tên ba đầu xuyên qua sĩ quan cấp úy lao
thẳng về phía mạn sườn của hắn.
Ngay khi đầu mũi tên vừa chạm vào màn bảo vệ của
hắn thì bỗng đâu một thân ảnh xẹt qua. Mọi người kinh ngạc nhìn con Snake bẻ
gãy mũi tên kia. Hitcock mở to hai mắt, vị Trung tá trẻ tuổi đang ngồi trên Phi
Hành thú ưu nhã mà tự tin, ngọn tóc vờn trong gió, gương mặt ẩn hiện dưới hàng
tóc mai tung bay.
“Trung tá…. Rozadol…” Hitcock lẩm bẩm.
“Trung tá! Người đã trở về!” Counvenli đại hỉ, các
sĩ quan cấp úy chỉ biết mở tròn mắt nhìn về phía vị chỉ huy mà từ trước giờ
chưa hề lộ diện.
Rio chỉ mỉm cười. Đột nhiên hàng loạt linh thú phụ
thuộc vọt tới, vị Trung tá trẻ tuổi khẽ nghiêng mặt đi, rồi liền sau đó hai, ba
sợi dây đỏ được bắn ra, họa ra một đường cong đẹp mắt trong không trung, tự do
xuyên qua khe hở giữa đoàn người. Nguyệt điểu kia bị nén xuống vọt tới đánh nát
đám linh thú phụ thuộc, luồng nhiệt bay cực nhanh đó đã khiến lũ ô hợp kia ngay
lập tức bốc hơi trong không khí.
“Thật… lợi hại…” Nhóm sĩ quan cấp úy ngẩn cả người.
Rio xoay người, Tiễn Vũ vừa bắn tới lập tức bị linh
thú giam cầm nhốt lại, “Còn ngây người ra đó làm cái gì! Hãy nhớ rằng chúng ta
mới là sáng tạo ra loại chiến thuật mà Rừng Già Sâu Thẳm đang dùng kia!”
Counvenli phục hồi tinh thần, “Đi, chúng ta tới chỗ
quân Nhân Ngư!”
Thuộc hạ của Rio đều xoay người chạy theo hướng đó.
Rất nhanh, Nhật tộc và Nhân Ngư trong Liên Quân
liền liên hợp lại.
Rio đang xuyên qua dòng người thì bỗng có một mũi
tên xẹt qua mặt cậu để lại một đường sáng trắng. Cậu cúi đầu xuống, trông thấy
Wenlly đang vẫy tay với cậu, “Này — giúp ta một tay đi —”
Rio không khỏi mỉm cười, kéo cô lên Phi Hành thú
của mình, “Cách chào hỏi của chị trước sau đều rất đặc biệt nha!”
Lúc này, Rừng Già Sâu Thẳm cũng ồ ạt lao tới, muốn
ngăn chặn trước khi Liên Quân kịp tập trung lại.
“Bọn người kia rất phiền phức!” Wenlly không
khỏi bĩu môi.
Phía trước nơi tiền tuyến, Trung tướng Simon và
Thiếu Tướng Rod đã phóng ra Địa ngục chi mâu áp chế sự tiến công của Rừng Già
Sâu Thẳm.
Một trận gió thét gào trên đầu Liên Quân, thanh âm
nữ tử uy nghiêm từ trên vang xuống, “Điều chỉnh trận hình — chuẩn bị tiến công
—”
Sự xuất hiện của người này khiến sĩ khí của Liên
Quân đại chấn, “Nguyên Soái —”
“Là Nguyên Soái Jikar kìa!”
Rio ngẩn người một lúc. Bây giờ cậu đã có cơ hội
nhìn rõ rồi, người phụ nữ được gọi là Nguyên Soái kia chính là vị “sếp” đã từng
đề nghị cậu làm thuộc hạ của bà.
“Sao thế, Rio?” Wenlly ở phía sau đẩy đẩy cậu.
“Không sao,” Rio quay lại khẽ cười, “Chúng ta đi —”
Wenlly kinh hãi túm chặt lấy lưng áo Rio, nhóm
Counvenli theo ngay sát họ.
Jikar quả nhiên danh bất hư truyền. Bà tiến tới
trước mặt Rừng Già Sâu Thẳm, nở nụ cười, một con Swatch đã từ từ xuất hiện
trước trận tuyến của Liên Quân, không ngừng mở rộng về phía trước.
Quân đội của Rừng Già Sâu Thẳm thấy cảnh ấy liền
phát ra tín hiệu rút lui, thế nhưng còn chưa kịp xoay người thì một nửa quân
đội đã trở thành thức ăn nằm trong bụng con linh thú chiếm đoạt to lớn kia.
Từ xa, Rio trông thấy vậy không khỏi há hốc — đây
chính là con linh thú chỉ xuất hiện trong sách vở, cấp của nó chỉ dưới Thứu
Long mà thôi!
Ngay khi Liên Quân tưởng tượng ra quang cảnh toàn
quân Rừng Già Sâu Thẳm bị nuốt trọn thì linh thú chiếm đoạt đứng ở phía xa kia
lại tựa hồ không thể động đậy được.
Jikar nhíu mày, nhảy tới trên đỉnh đầu con linh thú
đó nhìn xuống phía dưới, quả nhiên là trông thấy đứng giữa những quân nhân Rừng
Già Sâu Thẳm còn sót lại Constantin với dáng vẻ biếng nhác.
Hắn cũng phóng ra linh thú thuộc dòng Chiếm đoạt
của mình. Hai con linh thú đang phân cao thấp, dường như chẳng con nào chịu cam
lòng bị đối phương nuốt trọn.
“Xem ra trận tập kích bất ngờ này của chúng ta
thiếu nhanh rồi!” Constantin cười cười, trong ánh mắt không hề lộ ra chút uể
oải nào cả.
“Sợ rằng Ngài đây đã sớm lường trước được một nửa
thuộc hạ của mình sẽ bị nuốt hết, cho nên mới trốn ở hậu phương đi?” Jikar
ngoài mặt tỉnh rụi nhưng vẫn âm thầm di chuyển Tư Ốc.
Một nửa số quân còn lại của Rừng Già Sâu Thẳm điều
chỉnh đội hình, lần thứ hai đưa Nhân Ngư cùng Nhật tộc hợp tác lên tiền phương,
kéo cung nạp tên, vận sức chờ phát động.
“Wenlly, chị còn thừa cung tên không? Cho em mượn
dùng chút.” Rio quay đầu lại nói.
“Rio?” Wenlly lộ ra vẻ mặt khó hiểu, “Cậu cũng đâu
phải không biết, vũ khí của Nhân Ngư chỉ có Nhân Ngư mới dùng được thôi, dù sao
thì Nhật nhân cũng không có khí lực mạnh như Nhân Ngư mà!”
“Em muốn thử một lần!”
Wenlly bị ánh mắt của Rio mê hoặc, đưa cung và bao
đựng tên cho Rio, “Nặng lắm đấy…”
Gật đầu, Rio nhận lấy cung tên của Wenlly. Khi cậu
nạp tên kéo cung, Wenlly kinh ngạc, tỉ mỉ quan sát mới phát hiện ra, trên tay
Rio hình như có con linh thú nào đó quấn vào.
“À, cho nên cánh tay cậu mới có nhiều lực như thế
sao? Nhưng mà làm sao chuẩn được đây? Hôm nay chắc là lần đầu tiên cậu dùng
cung đi?” Wenlly khoanh tay lộ ra nụ cười suy ngẫm.
Ở đuôi tên, ngón tay trỏ của Rio nhẹ nhàng gõ vào,
Wenlly liền ra bộ đã hiểu rõ nói, “Thì ra cậu định dùng Speed để định vị!”
Dù sao thì Jikar cũng là Nguyên Soái toàn quân, kể
cả khi trận tên của kẻ thù bắn về phía bà bao nhiêu chăng nữa, vòng phòng hộ
của Pratt vẫn kín không một khe hở, khiến cho lớp phòng ngự mà Liên Quân mở sau
lưng bà trở nên hết sức dư thừa. Ngay sau đó, Jikar phóng ra hơn mười con Địa
ngục chi mâu, làm cho quân của Rừng Già Sâu Thẳm bị nghiền đến mức rối loạn hết
cả.
Thế nhưng trong tình cảnh thân tại một đống hỗn độn
kia, Constantin vẫn giữ nguyên dáng cười không thay đổi. Ngay lúc này, một tên
Nhân Ngư phía sau hắn được linh thú đưa tới, động tác kéo cung vô cùng
thuần thục.
Wenlly sợ hãi kêu lên, “Chết rồi — Minos— “
Ngón tay Rio run run, bình tĩnh… bình tĩnh…
đừng hoảng… kể cả đối phương có là Minos đi chăng nữa.
Từ trong quân địa, một vệt sáng lạnh lẽo bắn về
phía Jikar đập vào Pratt của Nguyên Soái trong tiếng kinh hô của mọi người,
phát ra tiếng ầm vang khiến trái tim tất cả đều nhảy tới cổ họng. Thế nhưng mũi
tên đó không cách nào tiến về phía trước được, đám đông liền thở ra một hơi.
Ngay khi tâm tình mọi người vừa thư thả thì mũi tên thứ hai của Minos đã được
bắn ra, bám sát ngay phía sau mũi tên thứ nhất. Với sự trợ giúp của mũi tên đó,
hàng lông mày Jikar nhíu chặt lại, còn Minos thì thảnh thơi bắn liên tục ra
năm, sáu mũi tên nữa, từng mũi từng mũi một đều là bám sát đuôi mũi tên phía
trước.
Rio liền căng hết cơ cánh tay, giương cung nhắm vào
mũi tên có ý đồ đâm thủng hàng phòng ngự của Nguyên Soái kia.
Constantin đang giằng co với Jikar liền lộ ra nụ
cười nghiền ngẫm, một con Snake vọt tới, đánh vào đuôi hàng Tiễn vũ đó, thoáng
cái đã khiến mũi tên đầu tiên chọc thủng Pratt.
Ngay lúc này, mũi tên của Rio cũng rời dây cung lao
tới.
“Đừng khinh thường Minos!” Wenlly ở phía sau nhắc
nhở cậu.
Rio hiểu ý cô, Tiễn vũ của Minos không phải chỉ
dùng loại tên bình thường mà có thể ngăn cản được. Ánh mắt Rio nhìn theo Speed
đang bám vào mũi tên của mình, mang theo khí thế nghiền nát tất cả nhằm thẳng
về phía vũ khí sắc bén đang bắn về phía Nguyên soái.
Jikar vốn định rằng dù có bị mũi tên thứ nhất bắn
trúng cũng không thể phân tâm, nhất định phải dùng toàn bộ tinh thần để đối phó
với Constantin. Thế nhưng ngay khi bà đã chuẩn bị tốt để chịu đau đớn thì một
vệt sáng bạc hiện ra ngay bên sườn, đập thẳng vào mũi tên trước mặt, âm thanh
ma sát đến xé rách, tia lửa bắn ra tung tóe. Speed phát ra tiếng kêu bén nhọn
tựa hồ khiến trái tim người ta bị giật ra, chỉ trong nháy mắt Tiễn vũ của Minos
đã hóa thành bột phấn.
Sau khi phiền nhiễu được tiêu trừ, khí thế của
Jikar lại càng tăng lên, một hơi liền đưa linh thú chiếm đoạt của mình mở rộng
thêm ra, toàn quân Rừng Già Sâu Thẳm đều bị nuốt trọn.
Phía Liên Quân nhất thời im phăng phắc. Một hồi lâu
sau, bốn phía vang lên tiếng hoan hô vang dội.
Thế nhưng Rio không mừng rỡ như mọi người, bởi vì
cậu chú ý tới thân ảnh Jikar vẫn đang đứng thẳng trên linh thú chiếm đoạt không
chút nào di động. Bà nắm chặt tay, dường như đang cật lực khắc chế điều gì, mồ
hôi trên Thái dương chảy xuống gương mặt đã tụ về một chỗ.
Chỉ chốc lát sau, linh thú Chiếm đoạt phát ra tiếng
kêu thống khổ, thân thể của nó bị Thứu Long cắn nát, tiếng hoan hô lúc đó liền
ngừng lại.
Constantin tựa hồ không có ý dây dưa, cũng không
định để Thứu Long mở ra hết cỡ, chỉ quay đầu hướng Jikar làm một thế — lần
sau tiếp tục!
Minos theo Constantin rời đi, ánh mắt sắc bén đảo
qua Liên Quân. Hắn rất muốn biết rốt cuộc là ai đã bắn nát mũi tên của hắn.
Đáng tiếc, hắn chỉ có nhìn về phía quân Nhân Ngư trước trận địa của Liên Quân
mà thôi.
“Là người nhà Ioster sao?” Minos lầm bầm nói.
Trên mặt Constantin chẳng lộ ra chút nào buồn nản
vì toàn quân bị diệt mà hắn chỉ thở dài một hơi, vỗ vai Minos nói, “Ngươi nên
biết, thời gian quá dài, đối thủ của người không thể chỉ cứ là nhà Ioster!”
Khi trận ác chiến bất chợt này kết thúc, tiếng hoan
hô vang dội trong Liên Quân lại phát ra. Rio nhìn Nguyên Soái cưỡi Phi Hành thú
xa xa kia đáp xuống trước mặt mình dưới sự chú mục của bao người.
Phong thái của bà vẫn mê người như trước, ngón tay
tùy ý chải chuốt lại sợi tóc bị rối trong trận chiến đấu vừa rồi, “Con à, nếu
ta vẫn muốn con ở lại bên ta như ngày đó, con còn muốn cự tuyệt sao?”
Wenlly ngẩn người, rồi vô cùng hài lòng mà vỗ vai
Rio, “Tốt quá rồi — Rio —”
Thế nhưng Rio vẫn bình tĩnh, cậu đã trở thành nơi
ánh mắt mọi quân nhân tụ lại, tất cả tựa hồ đều đang chờ đáp án của cậu. Thuộc
hạ của Rio ai nấy cũng lộ ra thần sắc kiêu ngạo.
“Đáp án của tôi vẫn như trước, thưa Ngài!” Rio hành
lễ với bà, “Rồi một ngày nào đó, tôi sẽ dựa vào chính năng lực của mình mà theo
tới phía sau Ngài.”
Mọi người đều thở dài, có người tán thưởng vị Trung
tá trẻ tuối này rất có chí khí, cũng có người cảm thán con người này còn quá
trẻ mà kiêu ngạo khiến cậu mất đi một cơ hội lên chức tốt như thế.
Jikar cũng không tức giận chút nào. Bà vươn tay nhẹ
nhàng chạm vào giữa hàng mi Rio, chỉ một cái chớp mắt mà thôi, nhưng sự sầu khổ
và quyến luyến không cách nào che lấp, “Đúng vậy, con là con ông ấy. Con còn có
thể tiến xa hơn!” Nguyên Soái xoay người lại, trên gương mặt lại lộ ra nụ cười
mà người khác không thể nào hiểu được.
Victor, nó sẽ trở thành niềm kiêu hãnh
của ông.
Trong doanh trướng, Counvenli ôm Rio thật chặt,
“Trời ạ, Ngài đã trở về!”
Hitcock cũng không thể dấu nổi sự hiếu kỳ, “Trung
tá, Người khỏe lại rồi, hình như còn hồi phục được cả thính giác và thị giác
nữa, thế là sao vậy?”
Rio kéo hai người ngồi xuống, rót trà cho họ rồi
nói, “Haha, mấy ngày nay hai vị đã khổ cực nhiều. Không sai, Justin đã cướp
đoạt thị giác và thính giác của tôi, thế nhưng không có nghĩa là tôi không thể
đoạt lại chúng được nha!”
Nhìn gương mặt thần bí của Rio, hai vị Thiếu tá
nhìn nhìn người kia rồi lập tức lại nở nụ cười, “Chỉ cần Ngài có thể trở lại
chiến trường, chúng ta cuối cùng cũng có thể yên tâm được rồi!”
Chẳng bao lâu sau, màn trướng đã bị xốc lên, Wenlly
ôm một bình rượu ấm tới.
“Rio — hai tháng rồi không gặp, cậu lại làm cho
người ta phải kinh ngạc một phen!”
“Hế hế…” Rio sờ sờ đầu, “Wenlly, chị tới thật đúng
lúc, em đang có chuyện muốn thương lượng với chị đây!”
“Hửm, chuyện gì?” Wenlly đặt bình rượu lên bàn,
hiếu kỳ ngồi xuống hỏi.
“À… Chiến sự đêm nay khiến em có một chút linh cảm.
Chị có nhớ đã từng chế tạo ra dụng cụ bắt linh thú không?” Lời Rio nói khiến
những người trong trướng bị thu hút.
“Cậu… có ý gì đây?” Wenlly hỏi.
“Cung tên của Nhân Ngư tuy rằng có tầm bắn xa và
cũng tương đối chuẩn xác, thế nhưng lại không mạnh bằng khả năng xuyên thấu của
linh thú. Cho nên dù có đến được trận doanh của đối phương thì cũng chẳng thể
nào chọc thủng được Pratt của họ, rồi tất cả lại thành ra công cốc. Mà linh thú
của Nhật tộc dù là tính tấn công mạnh đấy, nhưng bất kể mục tiêu có rõ ràng thì
nhiều khi chưa tiến nhập được vào trận địa chính của địch đã bị tiêu diệt rồi.”
Rio giải thích.
“Ta hiểu ý cậu rồi!” Wenlly sờ cằm, tiếu ý hiện
trên khóe miệng, “Ý cậu muốn nói, nếu như đặt dụng cụ bắt linh thú trên Tiễn
vũ, để cho Tiễn vũ của Nhân Ngư đưa linh thú vào trận doanh của đối phương rồi
thả chúng ra giết địch, khiến đám người kia trở tay không kịp?”
Counvenli và Hitcock lộ ra nét mặt bỗng nhiên tỉnh
ngộ, Rio chỉ vỗ vỗ tay biểu thị sự tán thành với Wenlly, “Không sai, ý em là
vậy đấy!”
“Haha, suy nghĩ của cậu rất thú vị, bây giờ ta sẽ
đi làm thí nghiệm xem sao!” Wenlly không thể đợi được nữa.
Khi cô vừa định rời doanh trướng thì Rio gọi lại.
“À mà… Em chưa gặp Phyllis và Knight Derwent… Bọn
họ không có ở đây sao?”
Wenlly dừng bước, Counvenli trả lời thay cô, “Trung
tá, đại nhân Tenant đã được phái đi Nam tuyến, còn đại nhân Knight Derwent hiện
đang ở Bắc tuyến cùng quân chủ lực. Bởi vì chúng ta đã phá được Cohen, nhưng Nam
Bắc tuyến không thể nào đột phá được trận thế phòng ngự tam giác của Rừng Già
Sâu Thẳm thì Tây tuyến của chúng ta rất nhanh sẽ bị Rừng Già Sâu Thẳm vây công
mất…”
Rio không khỏi có chú thất vọng. Sau khi khỏi hẳn
chuyện đầu tiên cậu muốn làm là lập tức trở lại quân đội. Cậu muốn nhìn thấy họ
và tặng cho họ niềm vui bất ngờ này, nhưng hình như đều thất bại rồi.
“Họ rất quan tâm đến cậu. Mỗi lần có chiến sự thì
chắc chắn họ sẽ bắt rất nhiều tù binh chỉ để hỏi chỗ của Justin mà thôi.” Trong
ánh mắt Wenlly có ý sâu xa nào đó. Rio hiểu được, nhưng không cách nào hình
dung ra, “Cậu rất hạnh phúc, Rio! Nếu như có thể, mong rằng cậu đừng tổn thương
bọn họ.”
“Em… biết.” Rio gật đầu.
Bởi đó cũng là những gì ta mong muốn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét