Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

[Phệ ái như huyết] Chương 67


Counvenli đẩy Rio khiến cậu tỉnh táo lại.
Hierna khẽ mỉm cười, nhún người nhảy lên rồi đáp xuống trên cổng thành lặng yên không tiếng động. Sau đó sợi tóc của cô toả ra trong không gian, quấn lấy những quân sĩ Nhật tộc, thoáng cái đã đưa tất cả lên trên. Nguyệt Điểu của Rio được ép lại tựa như sợi dây đỏ kéo dài trong không trung, trong giây lát bung ra ngay trước mặt lính canh khiến toàn thành kinh hoàng. Đúng lúc này, Liên Quân ở phía xa nhận được tin liền phát động thế tiến công.

Hơn mười con Nguyệt điểu theo ánh sáng ban mai bay thẳng về phía Rừng Già Sâu Thẳm. Lính canh mở phòng ngự, quân Nhân Ngư đi tới trước mép tường bắn ra hàng loạt Tiễn vũ về phía Liên Quân.
Thừa dịp hỗn loạn, nhóm Rio lẻn vào âm thầm hạ một số quân lính của Rừng Già Sâu Thẳm, mặc vào trang phục của họ. Liszt nhận được ám hiệu của Phyllis liền ngưng tụ những giọt nước trong không khí thành băng đập vào những mũi tên mà Nhân Ngư bắn ra, tận lực làm giảm sức sát thương của bọn chúng, giúp cho Liên Quân càng có thêm lợi thế tiến tới.
Từ trong tháp bước ra, Mefile tinh tế nhìn nhận chiến cuộc, sau đó cúi đầu nhẹ giọng nói bên tai Dala, “Chỉ e là trong thành đã có người của Liên Quân trà trộn vào, ta đi ra ngoài nghênh chiến, ngươi đi báo cho Samuel Agere Crow… Nhất định phải tìm cho ra bọn chúng!”
Dala gật đầu đi xuống cầu thang tiến vào pháo đài. Phyllis lặng thinh không nói, chỉ vỗ vai Duchovny ý bảo bản thân anh sẽ theo dõi Dala. Sau khi Duchovny ra hiệu đã hiểu, Phyllis liền chầm chậm lùi lại không một tiếng động, trong mắt anh là bóng lưng Rio đang trà trộn trong quân Nhật tộc.
Rất nhanh thôi mọi chuyện sẽ giải quyết êm đẹp, chúng ta có thể cùng nhau trở về rồi, Rio!
Một lần nữa Phyllis lại biến mất trong bức tường đá.

Dala đi trên cầu thang từng bước một thâm nhập vào trong tòa thành, ánh lửa chập chờn trên tường tựa như mang đến điều gì bất an. Bỗng đâu một bàn tay vươn tới bóp chặt cổ họng gã, nếu không phải Pratt tự động được phóng ra thì sợ rằng hiện tại gã đã bị bóp chết rồi.
“Ai?” Dala cảnh giác nhìn vào bức tường, thế nhưng hồi lâu vẫn không có chút động tĩnh nào.
Gã đột nhiên hiểu ra rằng, e là bản thân đã phải đối mặt với một Huyết nhân trong Liên Quân đang lẻn vào thành rồi. Gã cứ thong thả mà đi nhưng trong lòng lại tính toán xem năng lực của kẻ kia là gì. Chính lúc này đây lại có ngọn gió mãnh liệt thổi vào thông đạo mang theo hàng ngàn lưỡi dao, rạch trên mặt tường những vết chém sâu hoẵm.
Tuy rằng Dala có phòng ngự cường mãnh, thế nhưng đao phong lại gây cho gã áp lực quá lớn khiến gã không tự chủ được mà lui về phía sau. Nhưng chỉ cần một cái giậm chân thôi gã cũng đã có thể ổn định được cơ thể. Ngay vừa khi gã đứng thẳng được thì lại chạm phải một đôi mắt mắt xanh thẳm mang theo sức mạnh sắc bén xâm nhập vào con ngươi, áp bách lên từng tế bào thần kinh làm cho gã không thể làm gì được, chỉ có thể nghe thấy tiếng đại não nứt toác ra.
Phyllis lạnh lùng nhìn Dala ngã xuống đất, máu theo cầu thang chảy dọc tràn xuống.
“Xin lỗi nha… Ta phải làm thế thôi!”
Cho dù có xuống địa ngục cũng chẳng sao.

Rio đứng trên tường thành cùng với Liên Quân và Rừng Già Sâu Thẳm chứng kiến cảnh Mefile và Claude gặp lại nhau lần nữa.
“Không có thời gian đâu! Trong thời gian ngắn nhất chúng ta phải cố gắng hết sức làm Rừng Già Sâu Thẳm tổn hại thật nặng nề.” Counvenli nói nhỏ bên tai Rio.
“Đúng lúc lắm! Có lẽ tinh binh trong tòa thành này đã xuất trận cùng Mefile rồi, hiện giờ chính là cơ hội cho chúng ta.” Hitcock gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Rio khẽ nhíu mày, “Không biết Dala ở đâu, rõ ràng hắn không đi cùng Mefile?”
Có bàn tay đỡ lấy lưng Rio, “Đừng lo, anh đã xử lý hắn rồi!”
Rio ngẩng đầu lên trông thấy ánh mắt thản nhiên của Phyllis, cậu kinh ngạc không biết anh đã ra tay lúc nào, nhưng chỉ gật đầu nói, “Được, chúng ta hành động thôi!”


Kiến trúc thành lũy này của Rừng Già Sâu Thẳm kéo dài mấy trăm thước, chứa đến hơn vạn quân canh giữ, nhưng vì đã có một bộ phận được điều động theo Mefile nên đóng ở nơi này cũng chỉ còn không đến năm ngàn người.
Rio ngẩng đầu, thoáng hiện nụ cười tinh quái, “Kỳ thật dù cho hủy tòa thành đá này thì Liên Quân muốn xây mới lại cũng đâu khó gì đâu, nhỉ?”
Phyllis không đáp chỉ nhướng nhướng hàng lông mày.
Vị Trung tá trẻ tuổi vươn cánh tay, một con thú một sừng nhẹ nhàng đáp xuống tường thành, quả nhiên lính canh hỗn loạn hết thảy.
“Kẻ nào phóng Địa ngục chi mâu thế?”
“Là Liên Quân hay quân ta?”
Ngay khi bọn chúng còn đang hoài nghi, con thú một sừng kia bỗng biến thành ma thú. Nó chỉ rống lớn một tiếng thì đã có hàng ngàn linh thú phụ thuộc ùn ùn thoát ra, trong chốc lát tất cả quân Nhân Ngư lẫn Nhật tộc trên cổng thành đều bị đánh cho tơi bời.
Chỉ trong chớp mắt, sĩ quan cao cấp của Rừng Già Sâu Thẳm cũng phóng ra Địa ngục chi mâu chiến đấu với Rio.
Quả nhiên, mọi việc đâu có thể suôn sẻ như thế!
Tòa thành đá rất nhanh bị hai con Địa ngục chi mâu phá hủy, cát bụi bay mù mịt, ngay cả Hierna và Duchovny đều có phần phàn nàn, chẳng lẽ không có phương pháp “ôn hòa” hơn để giải quyết sao?
Phyllis tiến tới, chạm vào bờ vai Rio, chẳng cần quan tâm ánh mắt người khác ra sao, anh nhẹ nhàng hôn lên thái dương cậu, “Hình như Hierna và Duchovny không kiên nhẫn nữa đâu!”
“A?” Rio không hiểu nên quay đầu lại thì bàn tay Phyllis đã dịu dàng che đi đôi mắt cậu.
Chỉ khoảnh khắc đó thôi, con Địa ngục chi mâu đang quyết đấu với Rio liền hóa thành hàng ngàn mảnh vụn phiêu lãng trong không khí, trong khi tên sĩ quan điều khiển linh thú kia chỉ có thể trân trối đứng nhìn. Và rồi chiếc bóng của Phyllis kéo dài đến phía sau hắn, bóp chết!
Khi Phyllis đưa tay ra, Rio đã hiểu.
Ngay khi Rio và mọi người nghĩ rằng họ có thể chiếm lĩnh được tòa thành này rồi thì một giọng nói trầm thấp lãnh liệt cắt ngang không khí tiến vào trong lòng họ.
“Thì ra có một đám chuột nhắt Liên Quân mò vào đây!”
Bất giác ánh mắt mọi người đều tụ về nơi thanh âm ấy phát ra và trông thấy một người đàn ông Huyết tộc trung niên.
Hắn chỉ lẳng lặng đứng trên bờ thành cao đã bị phá hủy rồi nhìn xuống cả tòa thành đầy thân thương tích. Loại cảm giác hờ hững mà cao ngạo này khiến Rio chợt hiểu ra, chỉ e Huyết nhân này chính là Samuel Agere Crow –người đến từ một trong sáu đại gia tộc trong truyền thuyết.
Gương mặt của Hierna cùng Liszt trở nên ngưng trọng, Phyllis trực tiếp đứng chắn trước mặt Rio. Anh biết, chỉ một nháy mắt sơ sẩy thôi cũng có thể khiến tính mạng của họ tan theo mây khói.
Những tên lính Rừng Già Sâu Thẳm còn sót lại đều lộ ra ánh mắt như trông thấy cọng cỏ cứu mạng.
Samuel Agere không có bất kỳ động tác nào, vẫn đứng im tại chỗ, “Con ta – Ranslo Crow thua dưới tay Isas nhà Knight Derwent. Hôm nay hắn có ở đây không?”
“Không.” Phyllis đáp thẳng.
Samuel Agere mỉm cười. Hắn không nhìn ra chút nào sợ hãi trong mắt chàng Huyết tộc trẻ tuổi này, chỉ có đề phòng.
“Vậy ta nghĩ ngươi là Phyllis nhà Tenant?”
“Phải, không sai!” Phyllis nghiêng người, đẩy Rio về phía Duchovny.
Một khi có chuyện gì đó xảy ra, Duchovny chính là người duy nhất có thể đưa Rio rời đi. Nhưng Rio chỉ đứng phía sau anh không hề nhúc nhích. Phyllis bất đắc dĩ cười, làm sao anh có thể quên được tính cách của Rio chứ – không bao giờ cam nguyện trốn sau lưng người khác, lại càng đừng nói đến việc bỏ lại đồng đội mà bỏ đi một mình.
“Ta thực yêu thích ngươi.” Samuel Agere chậm rãi nói, “Nhưng ta còn phải nói cho ngươi biết rằng, hôm nay, ngươi và đồng bọn của ngươi không có khả năng rời khỏi chốn này đâu!”
Phyllis khẽ cười, “Không biết vì sao mà mỗi vị tiền bối của Rừng Già Sâu Thẳm đều thích nói với ta những lời đó.”
Vừa dứt lời anh liền đánh đòn phủ đầu. Chỉ thoáng ngẩng lên, ánh mắt liền đón theo đường nhìn của Samuel Agere hòng xông vào trí não hắn. Thế nhưng khi vừa chạm vào con ngươi đó, Phyllis liền phát hiện ra kẻ kia đã áp chế tầm mắt mình ra bên ngoài khiến anh không thể tiến vào dù chỉ một chút. Anh càng tăng cường thêm sức mạnh của mình nhưng chỉ có thềm đá phía sau hóa thành bột phấn tràn ra tựa khói bụi, nhưng Samuel Agere dường như chẳng mảy may lay động.
Rio đứng bên cạnh Phyllis khẽ vươn tay ra, chạm vào đầu ngón tay anh, rồi sau đó đan chặt mười ngón lại.
Xúc cảm mềm mại và sự ấm áp kia khiến Phyllis hiểu được, một khi anh thất bại thì hậu quả nào đang chờ trước mắt.
Samuel Agere giật mình. Lối suy nghĩ của vị Huyết tộc trẻ trước mắt đột nhiên hóa thành phong đao sắc lẻm chặt đứt phòng ngự của hắn, tiến thẳng vào lãnh địa cất chứa suy nghĩ của hắn. Samuel Agere không giống những kẻ khác, hắn không trực tiếp đuổi theo năng lượng mà Phyllis đang lẻn vào mà bắt đầu phong bế chính tư tưởng của mình từ nơi sâu nhất, một tầng lại một tầng, phá hỏng năng lực đột phá rào cản. Cho tới khi Phyllis cảm thấy mình đập phải mặt tường rắn chắc thì thái dương bắt đầu chảy mồ hôi. Ngón tay anh không khỏi xiết chặt Rio, cảm giác được một dòng chảy trong mát chạy theo mạch máu hướng về đại não.
“Rio…”
“Đừng phân tâm, Phyllis!” Rio nhẹ nhàng nói.
Sức mạnh của Rio quấn quanh ánh mắt Phyllis rồi tựa như làn sóng ào ạt phóng về phía Samuel Agere.
Cuối cùng vị trưởng lão Huyết tộc kia cũng cảm thấy mệt mỏi, chân hắn thoáng ra sau nửa bước để chống đỡ thân thể của mình. Sức công kích của hai tên tiểu bối đã buộc hắn phải xuất toàn lực để chống đỡ. Hắn hiểu được một khi khối năng lượng này phá tan được rào chắn thì kết quả của hắn cũng sẽ giống như tình cảnh khi hắn phát hiện ra Dala trong thông đạo.
Vì thế Samuel Agere cũng không cố cự tuyệt sự xâm lấn của Phyllis và Rio mà chỉ mở rộng lối vào tư tưởng của mình, sợ bị luồng suy nghĩ của đối phương phá tan. Đang lúc Phyllis và Rio thắc mắc vì sao bọn họ có thể đi suốt một thời gian như thế thì bỗng nhiên họ bị hút vào một hắc động. Phyllis vội vã đề phòng, kéo theo tư tưởng của Rio mau chóng rút khỏi đại não Samuel Agere.
“Sao lại… như thế được…” Rio ngẩng đầu hỏi, liền trông thấy mồ hôi lạnh đã chảy bên thái dương Phyllis đọng tại cằm.
“Năng lực của nhà Crow là – Hắc động.” Phyllis nhăn mi, “Thiếu chút nữa thì suy nghĩ của chúng ta bị hấp thu.”
Cách đó không xa, Liszt và Duchovny đều nhìn họ với vẻ mặt khẩn trương.
Phyllis quay đầu lại, nhìn Duchovny thoáng cười, “Tòa thạch bảo này đã không còn năng lực phòng ngự nữa rồi, nhiệm vụ của chúng ta coi như xong. Duchovny, ngươi dẫn bọn họ rút trước đi…”
Liszt tiến lên tựa hồ muốn nói gì, nhưng Phyllis đã vội cướp lời, “Chúng ta không cần hy sinh vô ích!”
“A—” Samuel Agere cười cười, “Vậy còn phải xem đồng bọn của ngươi có năng lực rời đi không đã!”
Dường như Liszt đã hiểu được điều gì đó liền quay đầu lại. Quả nhiên bao quanh bọn họ đã có ba hắc động lớn xuất hiện, ngay cả không khí cũng bị hút vào. Zioen tựa hồ không đứng vững nổi, nếu không có Counvenli và Hitcock giữ lấy thì chắc rằng giờ này hắn đã bị hút đến không gian vô danh nào đó rồi. Nhưng sức mạnh của hắc động ngày càng lớn hơn, bọn họ sớm muộn gì cũng bị hút vào mất thôi.
“Phyllis nhà Tenant!” Samuel Agere nhìn chàng Huyết tộc trẻ, “Năng lực của ngươi là “nhận”, nếu dùng nó để đối phó với ta thì ngươi thực bất lợi. Nhận hắc động thì kết quả chính là bị hắc động ‘hấp thu’ thôi.”
Phyllis vừa định mở miệng thì Rio liền đè lại vai anh, mỉm cười nhìn Samuel Agere nói, “Vậy cứ to đến mức ngươi hút không được đi!”
Samuel Agere thoáng hoài nghi, mái tóc Rio bị ngọn cuồng phong của hắc động kéo xé. Cậu xoay người lại nói với những chiến hữu bị lực hấp dẫn kia áp bách đến không thể trả được, “Có cơ hội liền rời đi trước đi, không cần do dự!”
Duchovny gật đầu. Trong nháy mắt, năm sáu con Địa ngục chi mâu được phóng ra mở miệng chặn lại cửa động. Lực hút bị giảm bớt, Duchovny chớp lấy cơ hội liền hạt hóa tất cả, nhân khi linh thú của Rio chưa bị hút vào liền đưa mọi người rời khỏi thạch bảo.
Cuối cùng những con Địa ngục chi mâu kia vẫn bị Samuel Agere nuốt trọn. Trong mắt hắn hiện lên một tia kinh ngạc, năng lực của Nhật nhân kia cũng không hơn Dala, nhưng mà tuổi cậu ta còn trẻ như vậy…
 “Đứa nhỏ, ngươi tên gì?”
Hắn vừa dứt lời thì phía sau bị chấn động cực đại, cả tòa thành lung lay chực đổ. Xem ra Liên Quân đã bức Mefile về đây rồi.
“Rio Rozadol!” Rio đứng chắn trước người Phyllis.
Lúc này đây em sẽ không tiếp tục đứng sau anh nữa đâu!
Phyllis khẽ hạ ánh mắt nhìn Rio. Anh đọc hiểu ý tứ trong đôi mắt ấy. Anh đã từng vì cậu thiếu niên này mà mê muội, mà bất đắc dĩ, cũng đã vứt bỏ phong độ gìn giữ suốt hai ngàn năm, nhưng hết thảy đều không thể sánh được với giây phút này… khiến cho con tim anh loạn nhịp.
“Nếu ngươi không tham dự lần hành động này thì ta tin rằng ngày sau ngươi càng có thể tiến xa hơn.”
Trong mắt Samuel chợt lóe lên tiếc hận. Nhưng ngay sau đó một huyệt động không đáy to lớn thoát cái đã hiện ra trước mắt Rio và Phyllis. Toàn bộ bụi đất, thậm chí là tảng đá cũng bị Hắc động kia kéo tới. Rio không thể tự mình đứng vững được mà phải dựa vào Snake quấn sâu vào thềm đá. Phyllis ôm lấy cậu, dùng ánh mắt hóa tất cả đá tảng thành bụi bặm. Chỉ có như vậy thì Rio mới không bị chúng đập vào mà bị thương.
Snake cũng sắp bị lực hút của hắc động kéo đi, nhưng làm sao Rio có thể cam lòng bị nuốt vào như vậy?
Năm, sáu con Nguyệt điểu hóa thành dây mảnh vượt qua phạm vi của hắc động đánh úp về phía Samuel Agere. Nhưng cuối cùng chúng cũng không thể thoát được sức hút mà quấn tròn theo hình xoắn ốc rồi chìm vào hắc ám.
Không biết từ lúc nào bóng đen đã gần ngay trước mặt. Kỳ lạ là Rio không hề cảm thấy sợ hãi. Đầu cậu dựa vào ngực Phyllis.
“Xin lỗi em… Rio…” Phyllis nhẹ giọng nói bên tai Rio. Anh không thấy được thâm độ nơi khóe miệng thiếu niên, cũng không kịp nghe cậu nói rằng: Không sao, chúng ta cũng đâu cần sợ ‘kết thúc’.
Sức hút ngập đầu không thể nào kháng cự nổi nữa, hai người đã chìm vào bóng tối.
Samuel Agere nhìn chăm chăm khi hắc động từ từ khép lại, cả tòa thành tựa hồ bị sao băng ập xuống chỉ để lại miệng hố thật lớn. Trong giây lát hắn bộng cảm thấy bờ vai đau nhói như bị đốt cháy, cúi đầu xuống mới trông thấy vệt đỏ ửng kia không ngừng mở rộng, cuối cùng chảy máu.
Giờ hắn mới hiểu được, hắn có thể nuốt trôi thiếu niên Nhật tộc đó nhưng không thể nào nuốt trọn linh thú mà cậu ta đã phóng ra. Vừa rồi, khi mà những Nguyệt điểu kia bị lực hấp dẫn kéo tới như thế thì đã có một con thành công vượt ra ngoài hắc động, xuyên thủng thân thể hắn.

“Nếu ngươi không tham dự lần hành động này thì ta tin rằng ngày sau ngươi càng có thể tiến xa hơn.”
Trong mắt Samuel chợt lóe lên tiếc hận. Nhưng ngay sau đó một huyệt động không đáy to lớn thoát cái đã hiện ra trước mắt Rio và Phyllis. Toàn bộ bụi đất, thậm chí là tảng đá cũng bị Hắc động kia kéo tới. Rio không thể tự mình đứng vững được mà phải dựa vào Snake quấn sâu vào thềm đá. Phyllis ôm lấy cậu, dùng ánh mắt hóa tất cả đá tảng thành bụi bặm. Chỉ có như vậy thì Rio mới không bị chúng đập vào mà bị thương.

Snake cũng sắp bị lực hút của hắc động kéo đi, nhưng làm sao Rio có thể cam lòng bị nuốt vào như vậy?

Năm, sáu con Nguyệt điểu hóa thành dây mảnh vượt qua phạm vi của hắc động đánh úp về phía Samuel Agere. Nhưng cuối cùng chúng cũng không thể thoát được sức hút mà quấn tròn theo hình xoắn ốc rồi chìm vào hắc ám.

Không biết từ lúc nào bóng đen đã gần ngay trước mặt. Kỳ lạ là Rio không hề cảm thấy sợ hãi. Đầu cậu dựa vào ngực Phyllis.

“Xin lỗi em… Rio…” Phyllis nhẹ giọng nói bên tai Rio. Anh không thấy được thâm độ nơi khóe miệng thiếu niên, cũng không kịp nghe cậu nói rằng: Không sao, chúng ta cũng đâu cần sợ ‘kết thúc’.

Sức hút ngập đầu không thể nào kháng cự nổi nữa, hai người đã chìm vào bóng tối.

Samuel Agere nhìn chăm chăm khi hắc động từ từ khép lại, cả tòa thành tựa hồ bị sao băng ập xuống chỉ để lại miệng hố thật lớn. Trong giây lát hắn bộng cảm thấy bờ vai đau nhói như bị đốt cháy, cúi đầu xuống mới trông thấy vệt đỏ ửng kia không ngừng mở rộng, cuối cùng chảy máu.

Giờ hắn mới hiểu được, hắn có thể nuốt trôi thiếu niên Nhật tộc đó nhưng không thể nào nuốt trọn linh thú mà cậu ta đã phóng ra. Vừa rồi, khi mà những Nguyệt điểu kia bị lực hấp dẫn kéo tới như thế thì đã có một con thành công vượt ra ngoài hắc động, xuyên thủng thân thể hắn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét