Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Hắc hóa Thánh Kỵ sĩ - Chương 6

Giản Lục không ngờ sức hiểu biết của Heins lại tốt như vậy, mới một buổi sáng thôi mà đã học được cách sử dụng Đấu khí rồi.

Lục địa Orawen là một Thế Giới Ma pháp, Thế Giới này theo đuổi chính là kiểu Luật rừng cá lớn nuốt cá bé, vũ lực chủ yếu là do Ma pháp và Đấu khí cấu thành, dùng hai thứ này làm cơ sở, từ đó lại sản sinh ra các loại nghề nghiệp khác nhau, mà những nghề nghiệp này đều là vì phục vụ cho con người.

Mỗi người sau khi sinh ra mà muốn quyết định hướng đi trong tương lai của mình, chính là phải kiểm tra những thiên phú đó. Kẻ có thiên phú về Ma pháp thì học tập để thành Ma pháp Sư, kẻ có thiên phú về Đấu khí thì học để thành Đấu Chiến Sĩ. Đương nhiên cũng có những người chẳng hề có thiên phú về Ma pháp hay Đấu khí, đó đều là những người thường, mà người thường chiếm tới 90% nhân loại ở lục địa Orawen, thành ra, người có hai loại thiên phú này ít hơn, nhưng lực sát thương cũng là điều mà chẳng ai tưởng tượng nổi.

Trừ những loại kể trên ra, đương nhiên cũng có thiên tài Ma Vũ song tu, chỉ là tinh lực của con người hữu hạn, số người có thể tu luyện cả Ma lẫn Võ đến trạng thái cực hạn là rất hiếm, thậm chí trong lục địa Orawen không hề có ghi chép, khiến cho người ta cho rằng, trên Thế Giới này cũng không có người tu luyện cả Ma lẫn Võ, đó là điều không tồn tại.

Nhưng Giản Lục lại biết, có kẻ thiên tài Ma Vũ song tu, trong bộ tiểu thuyết “Nữ Thần Bóng Tối diệt thế nhớ” này, chính là nguyên nữ chính. Toàn bộ trong quá trình, trong tình tiết của tiểu thuyết, thể hiện trọn vẹn một từ "Sảng khoái". Nguyên nữ chính tát mặt bôm bốp thế nào, khi hiện ra thiên phú ma vũ song tu thì chấn kinh toàn bộ các chủng tộc trên lục địa ra sao, thực sự là ngông cuồng, tàn bạo, bá đạo, không ngậm mồm lại được.

Đương nhiên Giản Lục cũng có dã tâm của một gã đàn ông, đáng tiếc cậu cũng biết "Jane Grafadel" chỉ là một Ma pháp Sư, chẳng hề có thiên phú về Đấu khí, cho nên ngay từ đầu đã nguội lòng, một lòng một dạ tu luyện Ma pháp. Huống hồ ở trong mắt người trên lục địa Orawen, Ma pháp Sư còn thần bí khó lường, càng không dễ chọc hơn Đấu Chiến Sĩ, có thể thấy được lục địa Orawen tôn sùng Ma pháp Sư như thế nào.

Dặn dò Heins theo Chris học tập cho giỏi rồi, Giản Lục liền trở về phòng.

Vào phòng rồi, Giản Lục khóa cửa lại, bố trí một đường Ma pháp cấm kỵ trên cửa, liền bắt đầu học bài trong phòng.

Kỳ thực nếu nói là học thì chi bằng nói là phóng ra Thánh Quang đạn, sau đó đem nó bỏ vào ô cất đồ của hệ thống.

Nói hệ thống cặn bã chính là cặn bã ở chỗ này. Nó còn muốn dùng Thánh Quang để duy trì việc vận hành mỗi ngày, ngày nào cũng không thể thiếu một luồng Thánh Quang, nếu như không có, hệ thống chẳng thể nào chạy nổi, Giản Lục cũng sẽ bị suy yếu đi.

Điều này làm cho cậu cảm thấy hệ thống chính là một cái điện thoại di động còn Thánh Quang là nguồn điện. May là hệ thống không biết nói cũng chả biết kêu ting ting ting báo hiệu gì đó, nếu không thì Giản Lục đều phải thấy ngột ngạt khó chịu rồi. Cái duy nhất ở hệ thống này làm cậu thấy hài lòng chính là nó luôn im lặng, chỉ có khi nào Giản Lục kêu ra thì mới ra, cũng sẽ không cưỡng chế cấp nhiệm vụ hay trừng phạt gì, chỉ là một cái di động mang theo người thôi.

— Thật ra việc bắt Giản Lục sống sót khi nguyên nữ chính diệt thế mới được quay về cũng là một nhiệm vụ mang tính ép buộc rồi.

Ô chứa đồ của hệ thống có 9 ô, lấy 9 là số tối đa, mỗi ô chứa đồ nhìn thì không lớn, nhưng lại có tác dụng thu phóng, bất kể là bỏ vào bao nhiêu đồ thì đều có thể giãn nở phóng đại vô hạn. Hạn chế là từng ô chỉ để được một loại đồ, còn không bằng Nhẫn không gian mà Thần Điện Ánh Sáng phát cho cậu, tuy rằng không gian có nhỏ chút, nhưng chỉ không mang được thứ có sinh mạng và năng lượng thôi. Thấy 9 ô không gian vô hạn là rất nhiều rồi, nhưng thật ra chẳng chứa được bao nhiêu, dù sao đồ vật trên đời này trăm nghìn loại, cái thứ chỉ có thể chứa được 9 loại này thật khó chịu quá đi.

May là hệ thống cũng không phải không biết tình người như vậy, chỉ cần nguồn gốc của vật phẩm có tính chất không khác nhau lắm thì đều được thông qua. Ví dụ như vật phẩm Ma pháp, chỉ cần dính dáng tới Ma pháp thì đều chứa được cùng ô, thế mới làm cho Giản Lục không còn rầu rĩ như vậy nữa.

Đến nay, Giản Lục đã dùng một ô chứa đồ để đựng Thánh Quang, một ô để đựng đồ dùng sinh hoạt của cậu, một ô để đựng vật phẩm Ma pháp.

Chờ đến lúc Ma lực trong cơ thể Giản Lục tiêu hao hết sạch rồi, cậu mới nhìn ô chứa đồ một cái, phát hiện ô để Thánh Quang vẫn là trống rỗng, tích cả năm, số lượng Thánh Quang vẫn thật ít ỏi. Cậu chỉ có thể gởi gắm hy vọng vào tự mình sau khi trưởng thành, Ma lực trong thân thể tăng nhanh, đến lúc đó số lượng luồng Thánh Quang ngưng tụ mỗi lần cũng sẽ tăng vòn vọt, cũng không cần chịu đựng vất vả như vậy.

Thế nên, việc suy tưởng mỗi ngày cũng là một cách tích lũy Ma lực trong cơ thể. May là mỗi lần rút sạch Ma pháp ra rồi suy tưởng, không chỉ có tốc độ khôi phục Ma lực nhanh hơn một chút, lượng tích lũy Ma lực cũng thấy dôi ra, có thể thấy được việc này cũng có cái lợi của nó.

Mỗi lần Giản Lục nghĩ đến sức chiến đấu ngoại hạng của nữ chính cùng với hành động diệt thế thành thần của cô ta sau này, liền cảm thấy cấp bách vô cùng. Chỉ tiếc cậu chưa bao giờ đọc tiểu thuyết gốc cả, cũng không biết nữ chính xuyên qua lúc nào, sau khi xuyên qua thì có thân phận là gì, nếu không thì đã có thể sớm mưu tính một chút. Mà điều làm cậu thấy thốn nhất chính là, nghe nói nguyên nữ chính thừa kế thần tính của Nữ Thần Bóng Tối chính trong quá trình chuyển kiếp, làm cho cậu muốn sớm bóp chết thần tính mà Nữ Thần Bóng Tối lưu lại mà cũng chẳng có cách nào.

Cảm thán một tiếng, Giản Lục liền không nghĩ đến chuyện này nữa mà bắt đầu suy tưởng tích góp Ma lực.

Trời ngả về Tây, cuối cùng Giản Lục cũng kết thúc việc học buổi chiều, đứng dậy rồi mới phát hiện cả người đều ướt, vội vàng vào nhà vệ sinh tắm rửa cho người sạch sẽ.

Sau nửa giờ Ma pháp, Giản Lục mặc chiếc áo choàng màu bạc không một vết nhăn, ngồi trước bàn sách làm từ gỗ linh hương, nhìn thời gian, liền phất tay xóa đi Ma pháp trên cửa.

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên, khi cửa mở ra, Vina cùng Heins bước vào.

"Thưa Các hạ, đến giờ cơm tối rồi." Vina dịu dàng nói.

Giản Lục gật đầu với cô, để cô mang lên hai phần cơm, rồi gọi Heins tới.

Áo choàng trên người Heins đầy nếp nhăn, còn có vết cắt của Đấu khí, có thể thấy được ngày hôm nay nó chẳng hề lười biếng.

Muốn trở thành một Thánh Kỵ Sĩ đạt chuẩn, nhất định phải chịu khó chịu khổ gấp bội người khác. Giản Lục có chút bận tâm lo sợ rằng Heins còn nhỏ, thân thể không chịu nổi huấn luyện quá mạnh sẽ làm tổn thương kinh mạch, còn đặc biệt kiểm tra cơ thể cho nó, lại ban một Chúc phúc Thánh Quang Ma pháp lên người nó.

Nét uể oải trên mặt Heins nhờ Chúc phúc Thánh Quang mà rất nhanh rút đi, sắc mặt trắng bệch cũng khôi phục chút sắc màu. Nó nhìn tay Giản Lục, trong lòng cảm thấy Ma pháp thực sự là thần kỳ, thoáng cái đã tiêu trừ mệt nhọc trên người nó, để nó lại thấy tràn trề sinh lực, cảm giác mình còn có thể tiếp tục luyện tập.

"Tuổi ngươi còn nhỏ, mỗi ngày huấn luyện vừa phải là được rồi." Giản Lục nói, "Trước ngươi cứ theo Chris học tập một năm, sau một năm, ta sẽ đưa ngươi tới chỗ Boswell, ông ta là một trong những đội trưởng Kỵ Sĩ chuyên huấn luyện Kỵ Sĩ Ánh Sáng của Thần Điện, đến lúc ấy ngươi vào đó để tiếp nhận huấn luyện đồng bộ." Khi đó có đồng bạn mới có cạnh tranh, cũng có thể để cho Heins biết mình có tiến bộ hay không.

Heins gật đầu với cậu, không có ý kiến gì với sự sắp đặt của cậu cả.

Hai người ăn xong bữa tối rồi, Vina dẫn Heins đi tắm. Vina là một người phụ nữ dịu hiền, chăm sóc cho Giản Lục như với chính con mình, hôm nay lại có một Heins bị ngược đãi, làm cho mẫu tính trong cô trong nháy mắt tràn đầy, chỉ lo Heins còn nhỏ không biết săn sóc cho mình, cho nên mới cùng đi theo.

Giản Lục coi như không thấy được sự phiền muộn nháy mắt hiện lên trên mặt Heins, bình tĩnh mà ngồi vào trước bàn, tiếp tục gặm Thánh thư.

Thánh thư không chỉ là đạo cụ thiết yếu với tất cả Giáo Sĩ của Thần Điện Ánh Sáng, bên trong còn có rất nhiều Ma pháp chủ yếu của Thần Điện Ánh Sáng và Quang Ma pháp, rất thích hợp cho Ma pháp Sư Quang hệ nghiên cứu tìm đọc, trước mắt Giản Lục nhất định phải đọc nát nó. Mất một năm, Giản Lục đã đọc cuốn Thánh thư dày bằng hai cục gạch này được hai lần rồi, bây giờ đọc đến lần thứ ba vô cùng chậm, chỉ là muốn hiểu thấu những thứ trong đó, phải biết hệ thống của Quang Ma pháp thì mới có thể vận dụng Quang Ma pháp một cách thành thục được.

Cách sử dụng Chúc Phúc Thánh quang của cậu chính là học được từ Thánh thư đấy.

Khi Heins tắm xong đi ra, thấy cậu bé đang ngồi ngay ngắn trước bàn linh hương chăm chỉ đọc sách, dường như không có một giây phút nào cậu không lộ ra dung mạo phong thái tốt đẹp, giữ nguyên hình tượng tao nhã cao quý nhất, đây là người đẹp nhất mà nó đã từng thấy trong đời, đẹp đến độ làm cho nó tự ti mặc cảm.

Thấy Heins thay một bộ áo choàng sạch sẻ bước vào, Giản Lục rất thoả mãn, cậu nói với Vina, "Vina, vất vả rồi."

Vina mỉm cười, "Ngài Heins là một đứa trẻ đáng yêu, tôi rất vui lòng được phục vụ Ngài ấy."

Đối với người phụ nữ dịu dàng này, Giản Lục cũng không làm mặt đơ nổi, cậu cũng mỉm cười nói với Vina, "Vina, gian phòng ngay cạnh phòng ta, làm phiền ngươi dọn dẹp một chút, mấy ngày nữa để cho Heins vào ở đi."

Vina hỏi, "Trước đây Các hạ chẳng phải đã nói là giữ gian phòng đó làm phòng thí nghiệm sao ạ?"

Giản Lục liếc mắt nhìn Heins, "Giờ không cần, còn về phòng thí nghiệm, đổi một phòng khác đi, bây giờ nó là Heins."

Vina nghe xong cũng không có ý kiến gì, gật đầu liền lui xuống.

Chờ Vina đi rồi, Heins nhìn Giản Lục, nhích chân tới trước bàn đọc sách, ngẩng đầu nhìn cậu bé đang ngồi trên chiếc ghế chạm trổ, mím môi nói, "Các hạ ghét bỏ ta không tốt sao?"

Giản Lục sửng sốt một chút rồi bật cười nói, "Heins, ngươi biết, ta chẳng hề ghét bỏ ngươi mà ngược lại, ta đặt ở ngươi kỳ vọng rất lớn, vì ta rất cần ngươi." Cần ngươi mai này liên thủ với ta để sống sót khi nữ chính diệt thế thành thần.

Heins nhìn cậu cẩn thận, thấy sắc mặt cậu chân thành không giả dối, cuối cùng cũng tin lời cậu, gương mặt cũng lộ ra nụ cười mừng rỡ của một đứa trẻ. Nó không sợ người khác đặt kỳ vọng vào nó, chỉ sợ chẳng có ai mong đợi gì ở nó, cho nó là thứ dư thừa mà thôi. Điều đó sẽ làm cho nó rất đau lòng.

Người này lại cần nó, kỳ vọng vào nó, làm cho nó rất hạnh phúc.

"Các hạ, ta không thể ở lại đây sao? Phòng của Ngài rất lớn, chăn cũng thật ấm áp." Heins nhìn cậu đầy mong chờ, nó cảm thấy được ngủ cùng giường với người ấy, không chỉ có thể nhìn cậu thật kỹ, còn có thể ngủ trên giường lớn thoải mái, làm cho tâm tình của nó tốt lắm, không nỡ rời đi.

Giản Lục có hơi bại trận rồi, chẳng lẽ sức hút từ nhân cách của mình lại lớn như thế, chưa đến một ngày đã thu phục được một đàn em trung khuyển rồi?

Cuối cùng, Giản Lục quyết định đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ thôi, cứ tạm để một bên đi, chờ Heins lớn một chút lại tính.

Buổi tối là thời gian học tập bận rộn của Giản Lục, cậu mở một quyển sách về Ma pháp Phù Văn, mở đến trang sách được đánh dấu bằng thẻ, cầm giấy da dê chuẩn bị sao chép rồi, thấy Heins đang đứng ở một bên vô cùng buồn chán, tâm niệm vừa động, đột nhiên nói, "Heins, ngươi biết chữ không?"

Heins rất thành thực mà lắc đầu, "Không biết, chẳng ai dạy cả."

Nghe đến đó, trong lòng Giản Lục thiếu chút nữa muốn phá ra cười. Boss diệt thế trong tương lai lúc này thì ra là một kẻ mù chữ, hơn nữa, nếu cậu chẳng nhặt nó về đặt ở bên người thì với sự giáo dục của Thần Điện Ánh Sáng dành cho Kỵ Sĩ, e là cũng chả dạy bọn họ biết chữ đâu, dù là có biết cũng chỉ là một vài chữ đơn giản mà thôi, thế chẳng phải là một đám mù chữ sao?

Sau khi biết Heins không biết chữ, Giản Lục không thể thiếu dạy nó học chữ.

Năng lực học tập của Heins vô cùng mạnh mẽ, Giản Lục vừa dạy liền hiểu rồi, còn rất tự giác học Ma pháp Phù Văn cùng Giản Lục nữa chứ. Nếu không phải trên người nó chẳng hề có Ma lực thì e rằng nó sẽ biết vẽ Ma pháp Quyển Trục sớm hơn cả Giản Lục rồi, mà độ chính xác tuyệt không kém đâu nhé.

Giản Lục bị năng lực học tập dã man của Heins đả kích thật mạnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét