Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Chu lang cố - Chương 4


Trong lòng y bng nhiên hong lon, tìm mt c ri khi. Y không biết phi ti đâu để tìm người đó, càng đi càng xa, bt giác đã vào trong rng.
"Tinh tang", đúng là tiếng đàn tranh rn vang. Y nhìn quanh, theo tiếng nhc mà ti.




"Gió vi vu, nước mt mù, mây chiu héo úa, tiếng nhn hàn.
Tà dương ló, sóng cun trào, cun cun chy v Đông  t ý kin.
Bôn nhp hi, sao gian kh, trường phong lon thch cn bước v.
V phía Nam, pht tay đi, sẽ có lúc gặp nơi bin c.
Vn nhân sinh, thán hoa niên, khi nào ta không cùng hoa lá tàn.
Nâng chén túy, đối nguyt ngâm, kh tâm ngàn nút hàn thanh toái.
Trường hà thy, lao vi vàng, chí khí nào bù ni khong không bi thng.
Tri âm ít, l còn rơi, đàn đứt dây ri, tàn khúc cùng ai hưởng?"
Lá cây xào xc, khp tri màu ngc bích, y bước trên mt vùng rng tri đầy hoa rơi, bng thy Gia Cát.
Người n cúi đầu đánh đàn, bch sam thng tuyết càng tôn thêm dung nhan như ngc. Đàn c mc mc, làm hin rõ hơn ngón tay nh dài. Gia Cát t hn phi xng vi mt cây đàn hay như thế.
Trong lòng y bng có chút đố k, vì sao mà người kia cái gì cũng tt. Chí khí nào bù ni khong không bi thng, đàn đứt dây ri, tàn khúc hưởng cùng ai... Y thu li khen ngi, cau mày nói, "Đây là t khúc gì vy?"
Gia Cát ngng đầu, "Đây là t khúc ca Đô đốc."
"Bun cười!" Y h mt tiếng, "T lúc nào ta sáng tác mà chng hay biết? Chng l ngươi định bo ta làm trong mng?"
Gia Cát li nghiêm trang, "Khúc va ri gi là Trường Hà Ngâm, không phi trong mng, mà là trong lòng Đô đốc to ra."
Y gin, "Ngươi biết lòng ta nghĩ gì sao?"
Gia Cát đứng dy, sâu kín than th, "Chng l không đúng?"
Không đúng không đúng! Y gin gi vn cười, "Vy ngươi nói xem, bây gi lòng ta đang nghĩ gì?"
Gia Cát bng nhiên cười cười, mi nhãn loan loan, hn cúi đầu ta như ngượng ngùng, nh ging d hoc, "Đô đốc luôn trng li ha... Chng l Đô đốc... Còn đang nghĩ đến ngày y ha giúp ti h cái chuyn xng by kia?"
Mt dòng nhit khí bng nhiên xông thng lên đầu, m mt tiếng chn động màng nhĩ, Gia Cát Gia Cát, ngươi... khinh ta quá đáng!
Y nm tay, không ngng được run ry, cn răng, chm rãi đi ti phía trước.
Càng lúc càng gn Gia Cát, trông thy n cười y, trong lòng hn đến phát đau, y hn dáng cười ca hn, cao ngo khinh cung, dường như ai cũng không nhp được vào đôi mt đó. Y bng xut th, nm hai tay người n giam li phía sau, dùng chút lc kéo v phía y.
Trên mt Gia Cát hin nét ngc nhiên, Chu Công Cn lnh lùng cười nói, "Quân sư, nếu ta thc s mun làm chuyn xng by đấy thì làm sao? Chng l quân sư là cho rng, mt k văn sĩ như quân sư, trói gà không cht, chính là nên b áp sao."
Thân th trong tay cng đờ, Chu Công Cn kéo người đó li càng gn hơn, mt tay kéo đứt đai lưng hn. Y bào ca hn buông xuôi, tuyết y m rng. Chu Công Cn cúi đầu, dùng hàm răng kéo y phc trước ngc người đó, bch y rơi xung đầu vai, Chu Công Cn t m nhìn.
Da tht người đó như ngc mài, trong sut lưu quang, c hn thon dài trng nõn, gân xanh nh bé mơ h n hin. Si tóc r vương trên c hn, dính lp m hôi mng chy ra vì giãy da, càng l ra hương sc tình v. Tay Chu Công Cn càng thêm nm cht, nhưng người kia ch kh git git, nh nhàng cười nói, "Sao Đô đốc còn chưa động th?"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét