Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

[Bảy tội thần Xuất Vân] Chương 3. Quốc sư Xuất Vân



Ta vừa ngẩng đầu lên, ra đây là Quốc sư của Xuất Vân sao? Đúng là không giống với trong tưởng tượng gì cả.
Nhưng cái kiểu bài trí không có tí tính thẩm mỹ nào này, rốt cuộc ta cũng biết là do ai làm rồi. Chính là cái người đang khoác trên mình bộ đồ mà đảm bảo có thể tìm được bất kỳ màu sắc nào, chỉ cần ngươi gọi tên ra được.

Nhưng lúc này ta đã quên hết những màu sắc loạn xạ đó. Ra bộ dạng y là như thế. Ta vốn tưởng nhất định y phải là một kẻ gầy đét mo cau, sắc mặt tái nhợt, dung nhan tiều tụy, vành mắt đen xì, môi xám xịt và mang theo cặp kính chứ. A, xin lỗi, giờ không có kính. Nhưng dù sao thì, đó mới phù hợp với hình tượng biến thái cuồng mà.
Tuy vậy, dù người này có trắng, nhưng là trắng trong. Xin lỗi, ta không giỏi lắm trong việc miêu tả một nam nhân.
Thì là... kiểu mỹ nam tử mà chúng ta vẫn hay nói đấy. Tóc đen lại rất dài, môi rất đỏ. Mắt rất sáng. Vậy đó.
Dùng câu cũ thì là, mạo tựa Phan An? Nhưng ta cảm thấy Phan An dù sao cũng là mang dung mạo của bậc quân tử, còn kẻ trước mắt này tuyệt đối là một thằng giả dối.
Chỉ là... Hình như còn thua mình chút. Hế hế ~ trong lòng ta thầm cười gian hai tiếng..
"Để ta xem nốt ruồi trên ngực ngươi đi!"
Tia sáng đểu cáng vừa ánh lên trong mắt ta đã lập tức bị thanh âm này cắt đứt. Sau đó, tên Quốc sư kia đột nhiên ấn ta xuống giường, một tay bắt đầu lột đồ...
Tình huống lúc đó, phải hình dung như thế nào đây?
Ta không có tí xíu nào cái khuynh hướng kia đâu, nên đương nhiên da gà da vịt đều nổi lên hết...
Lại thấy đầu Quốc sư cứ dần dần áp sát ngực ta, ta bị dọa đến nuốt khan một tiếng. Ta phát hiện bản thân như con ếch đang bị rắn nhìn chằm chằm vậy, không cử động được, để mặc y đến gần. Sau đó, ta thấy y vươn đầu lưỡi phấn hồng kia...
Ngay lúc ta nhắm chặt mắt chờ thời khắc biến thái nhất, y đột nhiên hung hăng đẩy ta một cái! Chẳng may, đầu ta lại đập vào tường.
"Thối chết được! Tại sao trên người ngươi lại có mùi dân đen! Người đâu! Đem hắn tới hồ Mặc Thanh cho ta!" Y bỗng hét lên, nghe âm thanh đó thật có vài phần uy nghiêm.
Nhưng vẫn phải nói nhá! Ta đây chẳng hôi miệng cũng không hôi nách! Mùi dân đen là cái quái gì! Ta đã không chê ngươi xấu thì thôi, lại còn dám bảo ta thối!
Tay ta vô thức sờ trong ngực, rồi mò thấy một cái túi tiền mềm mềm. A... Đây là Võ Đại cho ta đây mà. Hôm nay không còn tiền nữa, chỉ có một cái túi bẩn, ta sẽ lưu làm kỷ niệm.
"A! Chính là thứ này! Đem đốt cho ta! Thối quá!" Quốc sư, nam. Lúc này đang dùng giọng nam cùng bộ dạng không khác gì đàn bà chanh chua mà chửi cái túi tiền của ta.
"Đồ của ân nhân ta mà ngươi cũng dám động?! Ta  đốt cả nhà mi!" Ta đột nhiên quát lên một tiếng.
Trong nhất thời, ngay cả tiếng đánh rắm cũng không có. Toàn bộ đều yên lặng. Kỳ thực kẻ ầm ĩ chỉ có mình Quốc sư thôi.
"Bắt hắn mang đi tắm cho ta! Bất cứ thứ gì cũng cất đi cho ta! Xem ra có kẻ không biết thân biết phận rồi!" Qua nửa ngày, tên Quốc sư kia mới từ từ phun ra mấy lời đó.
Đúng thế, ta bó tay rồi. Được một lúc chứ sao được cả đời. Bây giờ ta còn đang trong lòng bàn tay của người ta mà. Nhưng mà dù sao nếu muốn cũng phải để cho ta đốt chứ, nếu không lòng ta sẽ xấu hổ chết mất.
Trong lúc đang suy tư, ta đã bị người ta đưa tới một căn phòng tắm cực rộng!
A! May quá đi! Cái phòng tắm này rất bình thường, không có những tấm màn mang sắc màu dọa người, chỉ có một cái bể lớn được xây từ một loại nham thạch màu đen không biết tên. Hơi nước tràn ngập toàn bộ phòng tắm, dường như xua đi hết tất cả hàn khí trong thân thể.
Cái phủ Quốc sư quỷ quái này lạnh thấu xương, lúc này nếu có thể ngâm mình trong nước nóng thì còn hạnh phúc nào bằng!
Aiz... Còn thiếu một việc nữa thì hoàn mỹ... Vì sao không có mỹ nữ nha hoàn thay y phục hay kỳ cọ cho nhở? Vào cái nơi rách nát này thì thấy một đàn rối với mấy thằng thị vệ súc sinh, sao ngay một người hầu cũng không thấy? Quên đi, suy nghĩ nhiều hại não, may mà không có việc gì có thể lại kích thích ta nữa, bản thân ta tới nơi này thôi đã đủ khó tin rồi, còn chuyện gì hù dọa ta được nữa? Tay làm hàm nhai thôi! Một mình tự tắm thật thoải mái.
Tay nhanh nhẹn lột sạch đồ, sau đó nhảy vào trong bể.
"A..." Thoải mái quá. Ta ngẩng đầu nhìn chút, bộ đồ ngủ từ thế giới kia cũng được ta mang kè kè bên mình, lát nữa tắm xong tiện thể giặt sạch luôn, tránh lãng phí tài nguyên.
Ta chỉ nghĩ đợi lát nữa cẩn thận dùng sạch chỗ nước này, một bên lộ ra nụ cười toan tính gian xảo.
"Chuyện gì buồn cười vậy?" Một giọng nói đột nhiên vang lên ngay gần ta!
Ta vội vàng ngẩng đầu!
Không phải tên biến thái kia còn có thể là ai nữa chứ! Ngươi mò vào đây lúc nào? Sao không có chút thanh âm gì cả?!
"Ngươi thực sự là người có bảy điểm tinh..." Tên đó vừa thì thào bằng giọng khàn khàn, vừa đến gần bên ta, mái tóc đen dài ướt sũng đang nhỏ nước. Bộ dạng đó rõ ràng có thể khiến người phạm tội mà.
Ta không ngừng lui về phía sau, cuối cùng thân thể dính lên vách tường ấm áp. Hơi nóng xông lên khiến mặt ta nóng bỏng, dường như nhiệt độ tăng cao, bảy điểm tinh cũng rõ ràng hơn, màu càng đỏ hơn trước...
Rốt cuộc ta không còn đường thối lui nữa rồi.
Quốc sư, nam... Không ngừng tới gần chỗ ta.
Hơi nước tràn ngập, hai người đều là nam nhân đương lúc thanh xuân, trần trụi bên nhau, mở ngoặc, trong đó một người còn không ngừng toát ra vẻ mỹ lệ không gì sánh được. Đồng thời, hai người rất nhanh hình thành một loại tư thế ám muội...
Bất luận thằng đàn ông bình thường nào rời vào tình trạng này mà vẫn không có phản ứng gì, xin mời tự mình tới bệnh viện kiểm tra đi. Chọn chuyên khoa 'tính dục vô năng' ấy.
Được rồi, ta không nói đùa đâu, ta cứng rồi, ta cương rồi, làm sao giờ!!
Ta không phải đồng tính luyến ái! Thế nhưng đồng tính luyến ái với không có tính thú là hai chuyện hoàn toàn khác nhau! Một thằng đàn ông trưởng thành đã lâu không quan hệ, thì khi gặp phải một mỹ nhân, chẳng cần biết là nam hay nữ, ở trong bồn tắm chỉ có hai người, lại dụ dỗ ta như thế, ta không thể kìm giữ được thôi ~
Tên quốc sư ác độc tiến gần tới rồi! Y, vươn đầu lưỡi tội lỗi... vẽ vời trên bảy điểm sao nhà ta... Ta nói cho các ngươi hay, ta thực sự là không thể động đậy, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa. Chỉ cảm thấy đột nhiên có một luồng hơi nóng chạy quanh toàn thân, quả thực sắp không thở nổi rồi. Tên quốc sư trong giây lát thu lại đầu lưỡi, dường như kiểm tra ra cái gì rồi dùng ánh mắt sáng như sao nhìn ta.
Ta bỗng nhiên phát hiện mình có thể cử động lại rồi... Mà vừa lúc y ngẩng đầu đánh tới, để hạ thân của ta đến một chỗ trơn mượt nhẵn mịn, là bắp đùi của y.
Cảm giác đó... Ta như không bị khống chế mà đong đưa thắt lưng, dùng phần thân dưới mẫn cảm ma sát vào đùi y.
Đột nhiên cổ ta nghẹn lại. Một bàn tay gắt gao bóp lấy yết hầu của ta.
"Ngươi làm gì!" Tiếng gầm nhẹ uy hiếp lúc này cũng không giống biến thái. Đến gương mặt mang màu hồng khả nghi kia cũng như tiết lộ điều gì.
"Làm ngươi..." Ta đằng hắng rồi khiêu khích nói. Chìm đắm trong niềm vui đùa giỡn đồng tính.
"Ta giết ngươi!" Quả nhiên tên kia gằn xong liền tăng thêm lực đạo.
Chẳng qua phần thân dưới của y càng thành thực hơn, nó cùng côn bổng của ta dưới nước còn trung với chủ nhân của mình hơn ý chứ.
Người, là phải trung thành với dục vọng. Cố nhịn là không tốt cho sức khỏe. Ta vẫn nghĩ nam nhân mà quan hệ với nam nhân chắc chắn rất buồn nôn... Bây giờ thì ta cho rằng quan điểm đó có phần lệch lạc. Nam nhân, làm chuyện đó với một thằng xấu hoắc, đương nhiên là muốn ói. Nhưng nếu là với một nam nhân còn đẹp hơn cả nữ nhân, làn da còn mềm hơn sữa nữa... Thế thì không ăn còn chờ gì đây!
Ta vươn tay bắt lấy thứ không an phận dưới thân y.
Thân thể y bỗng mềm nhũn, một tiếng kêu nén trong cổ họng đột nhiên bật ra, tay cũng buông lỏng.
Ta vội vàng nhân cơ hội thở vội mấy hơi, may mà cũng không lâu lắm, nếu không thì chỉ sợ không phải chi cần mấy hơi là có thể khôi phục lại được...
Ta vuốt ve lên xuống. Mắt thấy bộ dạng y tự nhiên trở nên vô lực. Không ngờ y lại chẳng có kinh nghiệm gì. Ta tưởng người như y chắc chắn đã "nếm" qua không biết bao nhiêu rồi chứ. Nhưng ta cũng không có kinh nghiệm làm việc đó với nam nhân... Tối đa là tự an ủi thôi, cho nên kỹ thuật, cũng không thể nói là tốt, nhưng chắc cũng không quá kém.
Rất nhanh, cả người y đều ngả vào người ta, nắm chặt vai ta, cắn răng không rên một tiếng.
Một hồi, tay ta thấy hơi mỏi, thế mới dừng lại muốn đổi sang tay kia. Không ngờ ta vừa buông ra thì y lập tức bắt lấy tay ta kéo về dưới hạ thân y. Sau đó y lại vùi mạnh đầu vào vai ta, dường như rất thẹn thùng.
Bỗng nhiên một ý niệm vô cùng tà ác hiện ra trong đầu ta. Ta nói bằng giọng khàn đặc mà ngay ta cũng không nhận ra nữa, "Ngươi không kêu lên thì ta sẽ không tiếp tục đâu."
Sau đó ta vuốt ve hai cái rồi ngừng lại.
Y hung hắn bắt chặt vai ta, buồn bực nói, "Nhanh chút đi!"
Ta lại nhẹ nhàng vuốt ve hai cái nữa, chỉ nghe một tiếng rên khẽ tràn ra. Trong nháy mắt, huyết mạch của ta mở rộng, không ngừng đong đưa vòng eo ma sát với bắp đùi của y.
Hành động đó dường như càng kích thích y hơn, chỉ thấy thứ trong tay ta càng ngày càng cứng càng ngày càng nóng càng ngày càng căng! Sau đó y hô lớn một tiếng, thứ kia nhảy lên thình thịch. Rất nhanh, có thứ dịch thể màu trắng trồi lên mặt nước, lại chìm xuống. Y đã bắn vô cùng thỏa mãn.
Sau đó y tựa vào người ta mà thở phì phò, mãi đến khi nỗi lòng bình ổn lại. Lúc đó, y bỗng nhiên đẩy mạnh ta ra, xoay người lên bờ, khoác lấy bộ đồ rõ ràng là chuẩn bị cho ta rồi cứ thế đi thẳng.
Ta ngỡ ngàng nhận ra chỉ còn mỗi mình mình trong cái hồ to đùng!
Đồ rùa con bị chó dưỡng kia! Lợi dụng ta xong thì chạy! Còn ta thì biết làm sao giờ?! Ta rống lên giận giữ. Mà chả thằng nào đáp lại...
Ta đành cô quạnh tự giải quyết thôi...
Tắm rửa xong lên bờ thì thấy một cái áo khoác sạch sẽ không biết được để đó từ khi nào, mà áo ngủ của ta thì chả thấy đâu nữa. Ta cũng không có tâm tình nghĩ mấy việc đó. Mặc y phục vào, ra ngoài đi tự kiểm điểm.
May mà, không có phát sinh thực sự tình dục lệch lạc... Không thì sau khi dục vọng biến mất rồi, ta sẽ hối hận chết luôn! Dù có đẹp thế nào thì người ta cũng là một nam nhân mà! Ta tuyệt đối khòng đi trên cái đường không có lối về đó! Ta âm thầm thề vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét